Những người du mục trên Cao nguyên Changthang
Cách Leh 250km là Kakjung, một địa danh trên cao nguyên Changthang ở phía Đông Ladakh, gần biên giới với Trung Quốc. Đây là nơi bà Sherab Dolma sống cùng với đàn cừu và dê hơn 200 con. Bà rời Tây Tạng đến đây từ năm 13 tuổi và giờ đã ngoài 70. Ngoài bà ra cũng có nhiều người khác như vậy. Vào giữa những năm 60, ước tính có khoảng 5000-6000 người du mục Tây Tạng như bà đã vượt Demjok đến Ấn Độ cùng hàng nghìn con bò Tây Tạng, cừu, dê và ngựa. Bà Sherab Dolma có 3 anh em nhưng 2 người đã qua đời. Khi còn ở Tây Tạng, họ sống ở vùng du mục Pongpa.
Ngày nay vào mùa đông, trong khoảng hai tháng, bà Sherab Dolma sống gần một cái hồ nhỏ tên là Tsokor. Khu vực chăn thả gia súc của những người du mục trải dài từ đó cho đến Nider. Những người du mục thường di chuyển khắp nơi và sống ở nhiều nơi khác nhau như Heena, Dungti, Rongo, Loma và Tanglung. Các đồng cỏ đã thay đổi nhiều trong những năm gần đây. Trước đây, những người du mục từng có đủ cỏ để nuôi gia súc nhưng hiện nay khu vực chăn thả gia súc của họ đang ngày càng thu hẹp. Nguyên nhân do biên giới Ấn Độ bị xâm lấn, và chính phủ mới khoanh một vùng thành khu vực cấm. Cuộc sống của những người du mục ở Ladakh ngày càng trở nên khó khăn hơn.
Có khoảng 8 gia đình ở Kakjung cũng chăn nuôi gia súc như vậy. Trong gia đình mình, bà Sherab Dolma là thành viên cuối cùng của thế hệ người du mục: các con của bà hầu như không quan tâm tới lối sống này. Thế hệ trẻ ngày nay thường đi học và làm việc tại Leh hoặc làm công nhân cho Tổ chức Đường biên giới. Họ theo đuổi những đam mê khác và không hứng thú với đời sống khó khăn của người du mục. Nhưng bà Sherab Dolma vẫn tiếp tục mưu sinh bằng cách bán len pashmina và len cừu, bà cũng bán cừu và dê vào mùa hè và mùa thu. Ngày càng có ít người du mục khiến cảnh quan xung quanh cũng thay đổi. Nhiều lúc bà Sherab Dolma nhớ về ngày xưa khi cộng đồng của bà còn đông đúc và xung quanh toàn là lều Rebo làm từ len bò yak. Lần cuối cùng bà nhìn thấy một chiếc lều như vậy là khoảng 15 năm trước.